1. Tại văn phòng Tâm Giao, cô vợ rơm rớm: “Hôn nhân của tôi đang có nguy cơ vỡ vì anh ấy ra ngoài “ăn bánh trả tiền”. Vậy mà, anh không nhận lỗi còn đổ cái sai về phía tôi”. Anh chồng ngồi cạnh bức xúc: “Trăm sự cũng tại vợ tôi, mỗi lần vợ chồng gần gũi nhau, cô ấy không chê chồng đủ thứ thì cũng nằm đơ như “khúc gỗ”…”.
Nghe chồng nói thế, cô vợ nước mắt lã chã: “Chính vì cái sự “bất nhã” của anh trên giường nên vợ mới biến thành “khúc gỗ” như thế. Nếu anh “lịch sự” với vợ thì đã chẳng nên nỗi…”. Anh chồng nhìn Thu Vân như mếu: “Chuyện đó khi đã hưng phấn thì cảm giác điều khiển tuốt tuột. Với lại, vợ chồng với nhau chứ có phải khách đâu mà cần “lịch sự”…”.
Cô vợ thút thít kể cứ mỗi lần vợ chồng gần gụi nhau, anh bỗng biến thành một người khác, hùng hục, vần vò vợ như một món đồ chơi. Anh cũng chẳng cần chú ý đến tâm trạng, cảm giác của vợ như thế nào. Nhiều đêm gần gũi nhau xong, cô thương tổn ứa nước mắt, anh cũng chẳng thèm để ý, cứ thế ngáy khò khò. Những lần ăn uống bên ngoài về, anh để nguyên áo quần cùng bao thứ mùi vị từ quán nhậu trút hết bien chuc danh de ban lên người vợ. Chịu không nổi, cô góp ý nhưng anh bỏ ngoài tai tuốt khiến cô mất dần cảm giác trong “chuyện ấy”. Anh không nhận ra lỗi tại mình còn lấy cớ ra ngoài làm bậy.
Anh chồng bối rối trước những giọt nước mắt của vợ, quay sang bày tỏ với Thu Vân: “Cô ấy làm nghề lễ tân, suốt ngày lễ thức với khách nên giờ bị ám ảnh, chứ có người vợ nào lúc ngủ với chồng lại yêu sách “phải lịch sự” bao giờ”.
Ảnh minh họa
2. Anh là một đại gia lịch duyệt, trở thành “mẫu ảnh” trên nhiều tùng san với cuộc hôn nhân hoàn hảo nức danh. Thế mà một ngày, vợ anh lại trở thành khách của Thu Vân cũng với nỗi niềm chồng “bất nhã” trong phòng click here ngủ. “Thói quen của anh ấy là vừa “yêu” vợ vừa chửi tục, càng hưng phấn bao nhiêu anh ấy càng buông lời thậm tệ bấy nhiêu. Hành vi, lời nói, cử chỉ đối xử với vợ ban đêm hoàn toàn trái ngược với phong cách lịch lãm ban ngày. Tôi góp ý thì anh bảo làm như vậy thì mới có cảm hứng thăng hoa. Càng ngày tôi càng thất vọng về chồng, tình cảm vì vậy mà ảnh hưởng, chuyện chăn gối sa sút dần. Chồng tôi không tin nguyên tố “bất nhã” với vợ trong “chuyện ấy” là căn do khiến tôi mắc chứng lãnh thiện cảm dục. Anh đưa tôi đi thăm khám, mua các loại thuốc để tôi tăng cường thèm muốn nhưng vẫn không có hiệu quả. Thấy vậy, anh quay sang ngờ vợ bắt nhân tình nên mới không có cảm giác với chồng khiến tình cảm vợ chồng lục sục.
3. Tưởng chỉ có chị em mới than khổ về vấn đề này nhưng không ngờ đây cũng là “nỗi niềm nuốt ngược vào trong” của không ít anh em. Một anh chồng trẻ “tố khổ” với Thu Vân: “Từ ngày sinh con, hình ảnh người con gái chỉn chu, lịch sự của vợ em biến mất, thay vào đó là sự cẩu thả, luộm thuộm. Giờ mỗi lần gần gũi, em đều phải “gồng mình” để không bị mất hứng bởi những bộ xống áo ngủ nhầu nhĩ khai nồng nước tiểu của con, mùi sữa pha quyện mùi mồ hôi trên cơ thể cô ấy. Em ý tứ đỡ đần chăm con để vợ có thời gian coi ngó bản thân nhưng không hiểu sao cô ấy vẫn không thay đổi. Có lần em tế nhị nhấc, cô ấy khóc bù lu bảo đã nặng nhọc sinh con lại còn bị chồng chê xấu. Rồi vợ giận dỗi cấm vận luôn khiến em càng khổ sở hơn”.
Lại có anh thổ lộ gần chục năm cưới nhau, anh chẳng có gì phiền lòng với vợ ngoại trừ vấn đề ăn mặc chốn phòng the. “Chưa bao giờ cô ấy có tinh thần làm đẹp với chồng trong phòng ngủ, hay ít làm biển lăng xê tại hà nội ra là cũng ăn mặc lịch sự một chút, đằng này…”- anh thở dài. Mỗi lần vào phòng ngủ, cô ấy lúc thì thả rông “một mớ” trong bộ đồ ngủ nhăn nhúm, lúc thì bó chặt trong những bộ “đồ nhỏ xơ mướp”. Đồ đẹp và quyến rũ, cô ấy dành mặc lúc đi ra ngoài, còn trong phòng ngủ không quan trọng. Đã vậy, thỉnh thoảng còn “chiều chồng” trong tình trạng không tắm rửa. “Những nhân tố này khiến cho sự hứng chăn gối của chồng giảm dần; thậm chí nhiều hôm còn viện cớ mệt mỏi để trốn vợ”.
4. Thu Vân nghĩ, để giữ lửa hôn nhân, đời sống chăn gối góp một phần không nhỏ. Nhưng rõ ràng, một bộ phận vợ chồng mới chỉ quan tâm đến vấn đề này ở khía cạnh “khỏe hay yếu”. Đa số người chồng xem mình có “quyền hưởng thụ” còn vợ phải có bổn phận “phục vụ”; còn hồ hết người vợ thì cam chịu với tâm lý để chồng không thỏa mãn là lỗi của mình. Bên cạnh đó, suy nghĩ “vợ chồng là của nhau, tuy hai mà một” nên không cần khách sáo, lịch sự hay làm đẹp với nhau chốn phòng the cũng đã khiến cho chất lượng các “cuộc yêu” bị giảm sút, gây tâm lý thất vọng cho đối phương và dẫn đến những hậu quả không mong muốn. Đây chính là duyên do khiến một bộ phận vợ chồng đệ đơn ra tòa ly hôn với lý do “không hòa hợp dục tình”. (Theo Thu Vân/PNTĐ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét