Câu chuyện bắt đầu bằng việc một nhà hàng có tiếng ởNew Yorkvới lịch sử phát triển tận 10 năm nhưng đang bị mọi người kêu ca vì phục vụ quá chậm. Không rõ lý do tại sao lại như vậy dù các nhân viên và đầu bếp vẫn làm tròn nghĩa vụ, nhà hàng đã nhờ một hàng ngũ đến điều tra lý do. Ban sơ, những chuyên viên này cho rằng sở dĩ nhà hàng bị chậm trễ là do đội ngũ nhân viên chưa được đào tạo kỹ; thế nhưng sau đó, nhờ những cuốn băng ghi hình, cốt lõi vấn đề cũng đã xuất hiện. Xem đồng thời với cuộn băng ghi hình ngày 01/07/2004 và ngày 03/07/2014, khi trên màn hình số lượng khách cũng tương đương nhau, quá trình theo dõi cũng bắt đầu. Với cùng số lượng 45 khách, năm 2004, khi tất tật họ đi vào nhà hàng thì có 3 trong số 45 người đề nghị đổi chỗ. Mỗi khách hàng sẽ mất trung bình 8 phút để xem thực đơn và bắt đầu gọi món. Và tất nhiên, bồi bàn sẽ có mặt ngay để ghi nhận. Diet muoi Các món khai vị sẽ được mang ra trong 6 phút, những món cầu kỳ hơn thì mất thêm một tí thời kì. Trong 45 khách, có 2 người trả lại món ăn. Bít tất những nhất cử nhất động của khách đều được các bồi bàn theo sát và sẵn sàng khi được gọi. Sau khi các khách đã dùng xong, hóa đơn sẽ được mang đến và chỉ trong 5 phút, khách hàng đã rời đi. Tổng thời kì tuốt tuột quá trình mất khoảng 1 tiếng 5 phút. Vào năm 2014, cũng với 45 khách bước vào, có 18 khách sẽ yêu cầu đổi chỗ. Tuy nhiên, trước khi xem thực đơn, họ sẽ dùng điện thoại để chụp hình, nhắn tin….Chỉ có 7/45 khách gọi ngay bồi bàn tới nhưng lại để….Đưa điện thoại cho bồi bàn xem một thứ gì đó. Khoảng thời kì“xem gì đó"nàytốn mất khoảng 5 phút. Về sau, thời đoạn“xem gì đó”này được khám phá ra là họ không vào được Wifi và yêu cầu trợ giúp. Rốt cuộc bồi bàn phải đề cập tới việc gọi món với cách vị khách và hầu hết họ đều chưa đụng tới thực đơn và yêu cầu bồi bàn chờ thêm một tẹo. Ngay khi cả họ đã mở menu ra, họ vẫn còn sử dụng điện thoại; thêm một lần nữa bồi bàn lại đến và họ là đấu đề nghị thêm thời kì. Tổng cộng thời kì cho đến lúc họ gọi món nhàng nhàng mất khoảng 21 phút. Các món khai vị vẫn được mang ra sau 6 phút và những món cầu kỳ vẫn mất thêm một tí thời kì. Trong lúc đó có 26/45 khách dành khoảng 3 phút để chụp ảnh các món ăn; 14/45 khách chụp cùng nhau với món ăn trước mặt, thời đoạn chụp ảnh, xem lại và…chụp lại này thì mất khoảng 4 phút. Nhưng chưa dừng lại ở đó, có 9/45 khách đề nghị nhà hàng hâm nóng lại món ăn của họ vì…mải chụp ảnh. Tiếp đó, có 27 khách yêu cầu bồi bàn chụp ảnh giúp họ, 14 trong số này sẽ yêu cầu chụp lại vì không ưng với tấm trước tiên. Tổng thời kì cho quá trình chụp giùm-trò chuyện qua lại này mất khoảng 5 phút và khiến cho các bồi bàn không kịp phục vụ cho những người khác trong khu vực của họ. Nhưng khi họ ăn xong câu chuyện vẫn chưa chấm dứt, họ sẽ dùng điện thoại thêm 20 phút nữa trước khi tính tiền, và khi hóa đơn tới bàn, họ sẽ mất thêm 15 phút để tính sổ rồi mới rời nhà hàng. Hơi ngoài lề nhưng có 8/45 khách va phải nhân viên hay khách khác do vừa đi vừa xem điện thoại. Tổng thời kì cho cả quá trình này mất nhàng ở đây nhàng khoảng 1 tiếng 55 phút. Câu chuyện này cố định sẽ khiến cho bạn phải ngẫm ngợi vì đây không chỉ là tình trạng riêng ở tận xứ người mà nó còn là tình trạng chung của quờ giới trẻ. Chúng ta bỏ quá nhiều thời gian cho công nghệ, cho“selfie”(ảnh tự sướng) và cũng những việc không thật quan yếu trên điện thoại. Những thói quen này, không chỉ ở nhà hàng mà còn là ở những nơi công cộng, đông khách ra vào thường xuyên. Chúng ta chẳng thể ích kỷ và cư xử một cách sơ ý thức như thế được. Chính những sản phẩm khoa học giúp chúng ta tiện tặn thời kì đang bị sử dụng sai cách và làm bê trệ quờ mọi thứ. Viên chức và nhà hàng rất sẵn sàng mỉm cười phục vụ bạn, nhưng có phải bạn cũng nên đối lại một cách hợp tình, hợp lý hay không? |
Thứ Năm, 17 tháng 7, 2014
Câu chuyện "nếp trong nhà hàng" và những điều đáng suy nghĩ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét